สั่น | ก. ไหวถี่ ๆ เช่น กลัวจนตัวสั่น หนาวจนคางสั่น, ทำให้ไหวถี่ ๆ เช่น สั่นกระดิ่ง สั่นหัว. |
สั่นกระดิ่ง | [san krading] (v, exp) FR: sonner |
ring | (vi) สั่นกระดิ่ง, See also: เคาะระฆัง, Syn. chime |
ring | (vt) สั่นกระดิ่ง, See also: เคาะระฆัง, Syn. chime |
ringer | (n) ผู้สั่นกระดิ่ง |
ring for | (phrv) กดออดเรียก, See also: สั่นกระดิ่งเรียก |
tinkle | (vi) สั่นกระดิ่งดังกรุ๊งกริ๊ง, Syn. tink |
tinkle | (vt) สั่นกระดิ่งดังกรุ๊งกริ๊ง, Syn. tink |
ring | (vi) บินวน, ส่งเสียง, สั่นกระดิ่ง, เคาะระฆัง |
鳴らす | [ならす, narasu] TH: สั่นกระดิ่ง EN: to ring |